Chuyện ni đã đã post bên yahoo rồi, tối thứ sáu nỏ có chi post lại cho bà con ai chưa đọc thì đọc.
Chuyện cổ tích tân trang Continue reading
Chuyện ni đã đã post bên yahoo rồi, tối thứ sáu nỏ có chi post lại cho bà con ai chưa đọc thì đọc.
Chuyện cổ tích tân trang Continue reading
Bảo Ninh hơn mình hai ba tuổi gì đây nhưng mình vẫn mày tao với nó từ thời mới gặp nhau đến giờ, mấy chục năm rồi. Mình vốn cục bộ địa phương, hồi mới gặp nhau ở Huế nó hầu như vô danh trong khi mình đang rất nổi, vô danh hữu danh chẳng quan trọng, miễn dân Quảng Bình là kéo nhau vào quán bù khú được rồi. Continue reading
Lịch sử sân khấu nước nhà có hai thảm hoạ lớn nhất chưa từng thấy trong thế kỉ 20, đó là hai cái chết tập thể của hai đoàn kịch, một của Đoàn kịch nói Bắc Thái năm 1986, một của đoàn ca kịch Quảng Bình năm 1974.
Hai thảm hoạ vô cùng thương tâm, một vì tai nạn không may, một vì sự chủ tâm của một người, gây xôn xao một Continue reading
Truyện dài
Tôi và tất cả những ai có tên trong cuốn sách này đều do tôi tạo ra, kể cả bố mẹ tôi.
Tôi ở chiếc trứng số 161 trong buồng trứng bên trái của mạ tôi. Vào thời khắc bác Thông gái kêu lên một tiếng xé lòng: “Chết hết rồi anh còn muôn năm ai anh Đạng ơi ” thốt nhiên tôi có nhu cầu được làm người. Vâng, đúng như Continue reading
Chúc mừng các bạn Hoàng Thị Minh Hồng, Nguyễn Lan Anh, Nguyễn Phương Anh, Nguyễn Thị Thu Thủy, Nguyễn Thị Phương Ngân và Lê Tuấn là 6 trong số 47 thành viên của đoàn thám hiểm quốc tế đến từ 18 quốc gia trên khắp thế giớ tới đã đến Nam Cực. Các bạn thật là hanh phúc, trong khi nhiều người chưa đến được cực nam của Tổ quốc thì các bạn đã đến cực nam của thế giới. Continue reading
AI LẬU… LẬU AI
Mũm Mĩm nằm dài một tuần “bãi thị”, không mua sắm gì, Ngu Ngơ hỏi sao, Mũm Mĩm ngáp dài ngáp ngắn, nói chợ búa toàn hàng lậu, đi đâu cũng gặp hàng lậu sợ lắm. Ngu Ngơ cười khì khì, nói em hay, hàng lậu sao lại sợ, sợ rẻ quá nhà mình tiêu không hết tiền à.
Mũm Mĩm lườm Ngu Ngơ, nói Ngơ vẫn hoàn ngơ Continue reading
Bây giờ hình như anh em nhà thơ trẻ không nghiện đọc thơ như thời của mình và lớp đàn anh của mình nữa. Có thể thời này đời sống chảy xiết hơn, anh em ít có điều kiện đàn đúm. Thêm nữa Continue reading
Truyện dài
Tôi và tất cả những ai có tên trong cuốn sách này đều do tôi tạo ra, kể cả bố mẹ tôi.
8. Người đem thông báo sửa sai, tức quyết định tha mạng cho ba tôi về là anh Mỹ. Bây giờ anh đang đứng khoanh tay nhìn ba tôi, cố cắn răng không khóc. Chỉ có anh Mỹ là có bộ mặt nghiêm trang, bộ mặt của đứa trẻ mười lăm tuổi nghèo đói khiến cho già dặn. Vừa đến tuổi dậy thì đã ngụp lặn bơi lội tha hồ trong muôn vàn lớp sóng muôn năm và đả đảo, mặt anh vốn đã già dặn lại càng già dặn thêm. Continue reading
Phanxine
Tui là đứa thích đọc sách nhưng mà lười đọc sách. Tui có thú vui đi tha sách về nhà để lên tủ cho vui, xong một ngày đẹp trời lôi ra đọc. À không, một ngày xấu trời – chẳng hạn trời mưa không đi đậu được, không có internet, không biết làm gì đành lấy sách ra đọc. Chớ bình thường ít khi tui đọc sách lắm nha. Continue reading
Mai Anh Tuấn
Kí ức vụn, đến thời điểm này, có thể nói là một cuốn sách gây hứng thú vì những gì là nó và những gì về nó. Là nó, người ta nhận ra một giọng văn riêng, một cách tái cấu trúc kí ức riêng và đặc biệt hấp dẫn là những chân dung văn nghệ sĩ (mà tác giả gọi là Bạn Văn) rất riêng. Về nó, thì ngay từ khi còn tồn tại ở dạng entry blog, những mẩu chuyện này đã được đón nhận, bàn luận sôi nổi trên văn đàn mạng và khi thành sách, một lần nữa, nó lại gây sốt không kém mô hình các sách best – seller ở Việt Nam trước đây để cuối cùng, có lẽ rất hi hữu, tác giả cuốn sách, đã trao giải thưởng cho các bài viết, nói chung, có tính chất tán thưởng về cuốn sách của mình. Continue reading
—(Đọc tập “Ký ức vụn” – 2009 của nhà văn Nguyễn Quang Lập)—
LÊ NGỌC – VIẾT VĂN NGUYỄN DU K9
Sau hai mươi năm vắng bóng trên văn đàn Việt, lần này, Nguyễn Quang Lập trở lại ngoạn mục với “Ký ức vụn” – tập tạp văn “độc” đã vào đến vòng chung khảo Giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội 2009. Continue reading
Nguyễn Anh Thế
Đọc “Ký ức vụn” của nhà văn Nguyễn Quang Lập tôi bỗng có liên tưởng đến những tác phẩm của Azit Nexin ở khả năng buộc người ta phải bật cười. Chỉ có điều truyện ngắn của Azit Nexin khiến người đọc bật cười bằng những từ ngữ và tình huống thông minh sau quá trình tiếp cận, phân tích và chợt hiểu vấn đề chỉ trong một khoảnh khắc. Còn tạp văn “Kí ức vụn” của nhà văn Nguyễn Quang Lập sẽ khiến người đọc bật lên một tràng cười bất tận và liên tục đổi gam. Nụ cười trong tạp văn Nguyễn Quang Lập là một nụ cười đa giọng điệu. Continue reading
(Nhân đọc cuốn tạp văn “Ký Ức Vụn” của Nguyễn Quang Lập)
Đinh Thị Thanh Bình
Lâu nay, tôi thích tìm đến những tác phẩm có vấn đề và những tác phẩm văn chương ấn tượng nhưng chỉ toàn những tác phẩm nhàn nhạt và đèm đẹp. Hẳn cũng có rất nhiều người giống tôi nên khi cuốn tạp văn “Ký Ức Vụn” của Nguyễn Quang Lập ra đời đã tạo được sự hấp dẫn và gây xôn xao đến vậy. Cuốn sách là những mảnh ký ức sinh động về nhiều vùng đất đã in dấu chân anh, về bạn bè văn nghệ hay những người rất đỗi chân quê anh đã từng gặp, như cô Thi, thằng Thanh, thằng Tụy, anh cu Luật xứ Ba Đồn. Đọc truyện của anh, xúc cảm như được trải ra, được căng ra cao độ với những cung bậc của cảm xúc; tim như thắt lại; giọng như nghẹn ngào; và mắt thì cay xè sau những cái nhếch mép cười giễu cợt đầy chao chát; tức giận với sự phi lý do chính tạo hóa và cuộc sống gây ra và đừng nói không có tiếng chửi thề khi đọc; Như cái cách mà Nguyễn Quang lập đã nói: “Sau khi cười xong, người ta nhận ra chút gì đó ngậm ngùi, đăng đắng là cách tôi vẫn hay làm.” Continue reading
Tôi đã đọc say sưa một cách thích thú tập tạp văn “ký ức vụn” của Nguyễn Quang Lập. Lối văn tưng tửng, viết nhẹ như không, lôi cuốn người đọc bằng những trận cười, “cười ra nước mắt”. Bởi đằng sau những trận cười ấy là nỗi buồn, nhưng cũng chính nhờ cái cười mà người ta thấm thía hơn cái nỗi buồn được ẩn trong từng câu chữ, ẩn trong cái giọng điệu tưng tửng ấy. Continue reading
Entry này thân mến tặng nhà văn Nguyễn Quang Lập và bạn đọc chiếu rượu Quê Choa. Thân ái.
Blog Hiệu Minh.
Mình đọc văn Phan Tứ thời bé, đọc vì tò mò muốn biết chuyện chiến đấu miền Nam, chuyện chiến đấu ở Lào, anh ra cuốn gì đều đọc ngấu nghiến cuốn đó. Sướng nhất vẫn là cuốn Trước giờ nổ súng.Văn chương thời đó mà tả yêu đương lãng mạn, lại còn nói chuyện phản bội là ghê lắm, Continue reading
Đến bây giờ mình vẫn tiếc là không lấy vợ là cô giáo. Các cô thường xinh, tính tình thường mềm mỏng, biết nuôi dạy con, không phải đi công sở ngày tám tiếng, thời gian chăm sóc gia đình khá nhiều. Nhất là cái đoạn dạy con thì hết chê, chồng cứ yên tâm kê cao gối ngủ, khỏi phải lo lắng gì. Continue reading
Truyện dài
Tôi và tất cả những ai có tên trong cuốn sách này đều do tôi tạo ra, kể cả bố mẹ tôi.
7. Không phải ba tôi tin ông có thể làm được cái điếu cày trong vòng mười lăm phút, cũng không phải ông tin nếu làm được điếu cày trong vòng mười lăm phút thì ông sẽ được tha bổng. Tha sao được mà tha. Continue reading
Truyện dài
Tôi và tất cả những ai có tên trong cuốn sách này đều do tôi tạo ra, kể cả bố mẹ tôi.
6. Chị Hiên mặc bộ đồ màu mực Cửu Long, màu đặc trưng vừa được chỉ định là màu nòng cốt. Chị nghe Đội Trưởng giải thích như thế khi đưa tặng chị. Continue reading
Bạn Nguyễn Ngu Ngơ ở viện nghiên cứu A, học hàm học vị đủ hết nhưng chẳng thấy công bố công trình gì cho ra hồn. Suốt ngày bù khú, ba ngày tiệc nhỏ, năm ngày tiệc lớn, mặt mày lúc nào cũng như mặt trời mới mọc. Gặp bạn, Ngơ cười cười, nói ông rõ là giáo sư bia, tiến sĩ rượu.
Ông viện A nghe thế thì tức lắm, nói tầm bậy! Cái thứ ông còn dám chê tôi à. Ông là cái gì, suốt ngày viết mấy bài báo vặt, moi móc chuyện thiên hạ ra làm trò cười. Continue reading